[VDCHUHG] – Đệ tứ thập thất


Võng Du Chi Huyễn U Huyết Giới

Tác giả: Thiên Phi Huyễn

Editor: Lệ Nguyệt

Đệ tứ thập thất chương

 

Trước Tân Nghiêu Quần Lâu, ba người chuẩn bị đi đến buổi đấu giá chiều.

 

“Nhược Tà sư huynh, ngươi xem, ba nghìn lượng hoàng kim đã bị ngươi lãng phí mất rồi.” Duẫn Nguyệt Lam thuyết giáo Mạc Nhược Tà.

 

Thái độ Mạc Nhược Tà rất rõ ràng —— Không cần ngươi quản.

 

“Nguyệt Lam đoán, Nhược Tà sư huynh ở buổi đấu giá chiều sẽ không dễ qua đâu. Trực giác đó.”

 

Mạc Nhược Tà lạnh lùng liếc hắn một cái, “Vùng son phấn kia, ngươi thế nào thu trận.”

 

“Vùng son phấn gì.” Duẫn Nguyệt Lam né tránh, “Hợp Bích Hiên?”

 

“Thanh Âm Thủy Tạ.” Mạc Nhược Tà lạnh lùng nói.

 

“Nhược Tà sư huynh vậy mà cũng bát quái a. Nguyệt Lam nói không có gì chính là không có gì. Lạc Lạc, chúng ta đi Nhã Các.” Duẫn Nguyệt Lam hướng Mạc Nhược Tà làm cái mặt quỷ, cùng Cung Du Lạc bỏ đi.

 

“Ngươi cũng đã nghe rõ rồi.” Mạc Nhược Tà diện vô biểu tình hướng Hồng Yến Lâu đi đến.

 

Ngón tay tái nhợt lướt qua ngân ti, im lặng hồi lâu, đi đến một lâu khác.

 

Trọng Bá Dung lần này xuất hiện đúng giờ, bắt đầu buổi đấu giá chiều.”Lần vật phẩm này…”

 

Hành tinh Athens thành phố Venus, mỹ lệ nữ tử tóc dài màu cà phê nhạt, hưởng thụ tay nâng cốc cà phê hương thuần, chơi trò chơi nhỏ.

 

“Thân ái ơi, lần tới tặng cho Lam Lam lễ vật gì mới tốt đây? Thật đau đầu quá .”

 

“Tuyền, tự ngươi lo liệu là được rồi. Ta đi ra ngoài.”

 

Mộng Nhược Tuyền bĩu môi, giống như trẻ con bị đoạt kẹo. Nhưng khi Mộng Nhược Tuyền tiến tới trước màn hình, liền vui vẻ không thôi.

 

“Lộ Du a, ngươi thật biết chọn thời gian đó. Nhược Tuyền đang phiền não đây.”

 

Mộ Lộ Du nâng khung kính nhỏ, ngọc diện thong thả, “Nhược Tuyền đang phiền não chuyện gì? Nói Lộ Du nghe.”

 

“Lộ Du, ngươi trước đây đều không phải luôn thích bồi ta nháo sao.” Mộng Nhược Tuyền thuận miệng nói, đột nhiên không muốn đề cập đến chuyện này nữa.

 

“Ngươi nói gì chứ. Nói cái gì, phiền cái gì?”

 

“Ta nói phiền chính là Lam Lam đó.” Mộng Nhược Tuyền kể khổ, “Chắng bao giờ chịu nhận quà sinh nhật của Nhược Tuyền.”

 

“Nhược Tuyền, Lam Lam có nhận.” Mộ Lộ Du tiếp tục nói, “Lam Lam nói với ta, hắn rất vui.”

 

“Lộ Du, Lam Lam sao chưa bao giờ chịu nói với ta.” Nhất thời khóc không ra nước mắt.

 

Mộ Lộ Du còn nói, “Thực sự.” Lời nói dối thiện ý là tất yếu.

 

“Nhược Tuyền, Lộ Du lần này có tin phi thường hảo ngoạn nói cho ngươi nghe đây.”

 

Mộng Nhược Tuyền chớp chớp mắt, đợi nàng nói tiếp.

 

“Nhìn bộ dạng của Nhược Tuyền, hẳn đã quên trò chơi chính mình làm rồi phải không. Sản nghiệp của Duẫn gia ngươi cũng đừng coi thường như thế, huống chi ngươi là một trong những người chế tác. Lần này phân ly ý thức thể truyền về số liệu, làm người khác cảm thấy phi thường mới lạ đó.” Mộ Lộ Du thêm phần thần bí nói.

 

Mộng Nhược Tuyền nghe xong, “Lộ Du ngươi đợi chút.” Toàn bộ gian phòng đề bị đóng kín, đưa vào chỉ lệnh, “Nghiệm chứng thân phận mật mã ”

 

“XXX-XX-56XXXXX… .”

 

“Xác định hoàn tất. Thân phận gien nghiệm chứng hoàn tất.”

 

“Tự chủ ý thức trạng thái xác định.”

 

Trong số liệu khổng lồ, tập trung vào khu vực nào đó, Tu Chính Thành. Nhìn thấy ký ức của phân ly ý thức thể, mục trừng khẩu ngốc.

 

“Nhược Tuyền, Nhược Tuyền.” Mộ Lộ Du kêu tỉnh nàng.

 

Mộng Nhược Tuyền mộng lớn mới tỉnh, mặt đầy nước mắt, “Lộ Du, Lam Lam cư nhiên vứt bỏ Tiểu Quỳ.”

 

“Nhược Tuyền, chuyện cảm tình không thể cưỡng cầu được. Hơn nữa, đó chỉ là trò chơi. Lam Lam hài tử này, ngươi thấy không, đang tức giận kìa.” Mộ Lộ Du một chút cũng không đáng tiếc, trái lại đang cao hứng.

 

“Đúng nga. Lam Lam thực sự đang tức giận.” Mộng Nhược Tuyền lại cẩn thận nhìn.

 

“Venus. Phải cảm tạ ngươi đem tư liệu của ý thức thể phát cho chúng ta.”

 

“Không, mụ mụ. Ngươi tới gặp ta ta đã vui rồi.”

 

[ Mỗ Nguyệt: Thanh minh ‘Loại này chỉ có thể kiểm tra, không thể thao tác. Cho nên, xem thì có thể xem, nhưng ngay cả Mộng Nhược Tuyền cũng không thể thao tác, toàn bộ nhân công là của trí năng nga’ ]

 

Rời khỏi chỉ lệnh, Mộng Nhược Tuyền lau khô vệt nước mắt, “Lộ Du, Lam Lam thực sự sinh khí. Hình ảnh muốn muốn thấy nhất, Nhược Tuyền rốt cục thấy được rồi.”

 

Mộ Lộ Du đồng dạng hưng phấn, “Bị ném vào mê cung quỷ ốc, cũng sẽ làm bất kỳ chuyện gì để cầu sinh, riêng lạc đường trong đại đô thị phồn hoa… Mỗi lần Lam Lam đều có thể tự mình cười cười tìm về nhà, cho tới bây giờ chưa từng thấy hắn phát hỏa, hiện tại, nhiều năm nỗ lực cuối cùng cũng thành công rồi.”

 

“Nhược Tuyền thật sợ đứa nhỏ này suốt ngày toàn cười ngốc a a, không bao giờ sinh khí. Ách, ánh mắt không tồi. Nữ bằng hữu phi thường đẹp, hơn nữa phi thường phi thường… Chỉ là cùng nàng đối mắt, trong lòng liền phát lạnh.”

 

“Đúng vậy đúng vậy, nữ bằng hữu của Lam Lam rất đẹp, tuyệt thế độc lập cũng không quá đáng.”

 

“Lam Lam rất xứng đôi a.” Mộng Nhược Tuyền và Mộ Lộ Du tán gẫu.

 

Mộ Lộ Du lật lại ký ức đối thoại, nghe rõ từng câu, lại nhìn bức hình duy nhất hai người kia đang ôm nhau, trầm mặc.

 

“Chậc chậc, Lộ Du, hài tử này càng nhìn càng xinh đẹp. Nếu thật là con dâu của Nhược Tuyền thì tốt quá.” Mộng Nhược Tuyền thở dài, càng nhìn kỹ, sắc mặt lại xìu xuống.

 

“Nhược Tuyền, chúng ta…” Tiên nhập vi chủ [Vào trước là chủ]. Cho rằng đó là người yêu của Lam Lam, nếu như chỉ là hảo bằng hữu thì sao? Mộ Lộ Du còn chưa nói hết.

 

“Người nọ, Lộ Du, ngươi nhìn kỹ người này đi, bạn gái Lam Lam ấy.”

 

“Nhược Tuyền, ngươi cũng phát hiện.” Đó là nam… Mộ Lộ Du giật mình.

 

Mộng Nhược Tuyền gật đầu, “Lộ Du, bạn gái Lam Lam không chỉ có đẹp, hơn nữa càng nhìn càng suất, càng suất lại càng khốc, thế nào cũng nói không nên lời. Trong ấn tượng của Nhược Tuyền, người có mị lực đặc biệt như vậy cũng chỉ có một người rất nhiều rất nhiều năm trước đã từng gặp qua. Người đó, Lộ Du, ngươi còn nhớ không.”

 

“Nhược Tuyền, ngươi rốt cuộc muốn nói gì.” Mộ Lộ Du mới biết suy nghĩ của các nàng không giống nhau.

 

“Úc, ngươi còn nhớ không. Đan Chân Úc. Lộ Du, ta có phải điên rồi không, lại nhớ tới con người này. Thời gian lâu rồi cũng sắp quên đi tình nhân trong mộng khi còn thiếu nữ như thế. Thật muốn hỏi thăm tin tức của hắn, thế nhưng làm sao cũng không tìm được. Tai nạn thực sự mang đi người này rồi sao? Ta không tin, không muốn tin thông báo này.” Mộng Nhược Tuyền lại khóc.

 

“Nhược Tuyền, chuyện cũng đã qua lâu như vậy rồi, đừng nghĩ nữa. Đan Chân Úc, năm tháng quá khứ đã qua, hiện tại Nhược Tuyền, không nên bi thương, nên giống như Lộ Du chọn cách quên đi.” Mộ Lộ Du muốn mỉm cười, nhưng nàng biết sẽ là cười gượng.

 

“Lộ Du, Nhược Tuyền bây giờ muốn yên tĩnh một lát. Bạn gái Lam Lam, Nhược Tuyền chờ mong nhìn thấy người thật. Có thể đã điều chỉnh 200% ngoại mạo đó, ha ha, ” Mộng Nhược Tuyền tiền phủ hậu ngưỡng cười, “Lam Lam cũng không có gì để nói rồi.”

 

“Một đại mỹ nữ điều chỉnh 200% cũng không có loại khuuynh quốc này. Trừ phi Nhược Tuyền ngươi nói có thể điều chỉnh 400%.” Mộ Lộ Du quên mất cảm nghĩ nàng muốn nói.

 

“Yên tâm, không có khả năng. Có hạn mức cao nhất, hạn cuối, không có tiêu chuẩn để con người đạt được loại này. Lộ Du hẳn hiểu được, càng suy nghĩ như vậy, Nhược Tuyền lại càng muốn gặp con dâu tốt của ta.” Mộng Nhược Tuyền thương tâm nhanh, vui vẻ cũng nhanh.

 

Cắt đứt liên lạc, Mộ Lộ Du phiền muộn, vừa rồi hình như quên nói gì đó… Hình như… .

 

Trên lộ thai, Trọng Bá Dung tiếp tục triển lãm kiện vật phẩm tiếp theo.

 

“Thanh Tâm Quyết. Võ học bí tịch cấp A. Giá quy định: 8000 lượng hoàng kim. Tự do đấu giá bắt đầu.”

 

“Thượng vũ lâu ’35’ hoàng kim 10000 lượng.”

 

“Hoa mãn lâu ’13’ hoàng kim 12000 lượng.”

 

“Hồng yến lâu ’27’ hoàng kim 20000 lượng.”

 

“Ghế khách ‘181’ hoàng kim 30000 lượng.”

 

“Hồng yến lâu ’27’ hoàng kim 50000 lượng.”

 

Năm vạn lượng rồi. Duẫn Nguyệt Lam nghĩ, nhân huynh trong gian nhã các đó cơn tức thật lớn nha.

 

“Dực vũ lâu ’45’ hoàng kim 52000 lượng.”

 

“Hoa mãn lâu ’13’ hoàng kim 53000 lượng.”

 

“Lại là Hoa mãn lâu ’13’, ” Thủy Linh cắn hoa quế tô, oán hận cắn thêm vài cái.

 

“Dực vũ lâu ’45’ hoàng kim 53001 lượng.”

 

“Ghế khách ‘181’ hoàng kim 60000 lượng.”

 

“Hoa mãn lâu ’13’ hoàng kim 60001 lượng.”

 

“Dực vũ lâu ’45’ hoàng kim 60002 lượng.”

 

“Hồng yến lâu ’27’ hoàng kim 100000 lượng.”

 

“Lạc Lạc, sớm biết vậy Nguyệt Lam sẽ không học “Ly Ẩn” rồi, bí tịch cấp A giá trị 100000 lượng hoàng kim rồi. Đáng giá như thế.”

 

“Minh thánh lâu ’44’ hoàng kim 200000 lượng.”

 

“Lại là người này.” Thượng Quan Nguyệt nghẹn khí khó chịu buổi sáng, “200001 lượng.”

 

“Hoa mãn lâu ’13’ hoàng kim 200001 lượng.”

 

Duẫn Nguyệt Lam đem ngọc bài bảo quản hảo, Cung Du Lạc thật đúng là tượng bái gia tử.

 

“Dực vũ lâu ’45’ hoàng kim 200002 lượng.”

 

“Hoa mãn lâu ’13’ hoàng kim 200003 lượng.”

 

Xong, trước chuẩn bị hạt dưa trà bánh được rồi. Hai lâu kia lại tranh nữa, ba lâu tranh bá thế nào thiếu một?

 

“Dực vũ lâu ’45’ hoàng kim 221108 lượng.”

 

“Hoa mãn lâu ’13’ hoàng kim 221109 lượng.”

 

… . .

 

“Hoa mãn lâu ’13’ hoàng kim 231309 lượng.”

 

“Dực vũ lâu ’45’ hoàng kim 231310 lượng.”

 

… .

 

Kim Ngân Yêu Đồng vô vị, “Lão đại, bớt tiêu phí đi, thời gian tới hoa quế tô của ngươi cũng phải chuẩn bị sung công rồi. Một mâm năm mươi lượng bạc, hai mâm một lượng vàng, một ngày mười mâm, cũng đã năm lượng vàng. 24 vạn lượng, hết 5 rồi, thời gian tới cũng phải thanh toán hoàn tất đó.”

 

“Phi Phi, không tiêu là được rồi mà.” Thủy Linh tiếp nhận hoa tô được đưa tới.

 

“Nhan cùng hai người chúng ta, ở bên ngoài giúp ngươi chuẩn bị quà bánh tìm tới tìm lui, trở về liền thấy hình ảnh này. Lão đại, ngươi thật là bình tĩnh.”

 

“Hoa mãn lâu ’13’ hoàng kim 248905 lượng một lần.”

 

“Hoa mãn lâu ’13’ hoàng kim 248905 lượng hai lần.”

 

“Hoa mãn lâu ’13’ hoàng kim 248905 lượng ba lần. Thành giao.”

 

“Ca, ta sẽ đem nó bán lại được không?” Thượng Quan nguyệt thẹn thùng.

 

Vô trần chi nhan tà mị, ” Võ học sang quý như thế, còn không bằng Nguyệt tự học.”

 

“Coi như người của hoa mãn lâu bán lại, cũng… ít nhất … thiệt thòi 100000 lượng hoàng kim.” Ích Ngu trong Thượng vũ lâu cười thán.

 

“Lần vật phẩm này là…”

 

“Tiêu tiền thì chịu tội.” Sau khi Phi Vẫn dạy bảo xong, Nhan Đình Kha lại phải giáo dục, “Tiểu Linh, cũng may đối phương cũng ngu xuẩn, hơn một nghìn lần cơ hội rời tay, lại cương quyết chiến đấu tới với ngươi.”

 

“Nhan Đình Kha! Ngươi có ý gì! Nhà mình lão đại xuẩn, lại soi mói như vậy!”

 

“Nhan, sao ngươi lại thích giẫm lên chỗ đau của lão đại, trách không được lão đuổi không kịp. Đuổi tới vẫn là như vậy. Lão đại còn không tự biết.” Phi Vẫn thản nhiên nói.

 

Nhan Đình Kha phiền muộn, chỉ là đóa tiên tử, không cần hoàn trả.

 

“Hồng yến lâu ’27’ hoàng kim 100000 lượng.”

 

… .

 

“Thượng vũ lâu ’35’, hoàng kim 170000 lượng thành giao.”

 

“Vị Hồng yến lâu nọ thật đáng buồn, tranh với Nhược Tà sư huynh, tranh vài lần cũng không tới tay, khẳng định động cũng lười động đây mà.” Duẫn Nguyệt Lam cười a a.

 

Cung Du Lạc không thèm để ý, “Rảnh rỗi lâu như vậy, lại đi phân tích tâm lý người khác. Nguyệt Lam, ngươi thực sự rất buồn chán.”

 

Duẫn Nguyệt Lam cười nhạt, đem Hồng Diệp đặt sang một bên, “Lạc Lạc.”

 

Cung Du Lạc gật đầu.

 

“Hai NPC buổi sáng, Nguyệt Lam đã thấy qua người thật.”

 

“Mẫu thân cùng a di của Nguyệt Lam.” Cung Du Lạc đã sớm biết rồi.

 

“Lạc Lạc đã biết, vậy Nguyệt Lam cũng không có gì để nói.” Duẫn Nguyệt Lam không muốn giấu diếm Cung Du Lạc việc này.

 

Cung Du Lạc lại gật đầu, tiếp tục trầm mặc. Cùng bản thân nói chuyện, xem như giống nhau, bản chất cũng không đồng dạng.

 

2 bình luận to “[VDCHUHG] – Đệ tứ thập thất”

  1. Ko bít nói gì hơn.Thanks vì đã làm bộ này nha. 🙂 Tui rất thích bộ này vì thế mong chủ nhà có thể hoàn bộ này nha.Cố lên

Giơ tay phát biểu!!